Năm Siwon 20 tuổi, có một lần đi picnic cùng bạn bè đã nghe họ bàn luận về mối tình tuyệt đẹp trong bộ phim kinh điển Titanic, còn nhớ lúc đó anh đã hờ hững buông gọn một câu:
– Ngu ngốc.
Cả bọn trố mắt nhìn không hiểu anh đang nói đến điều gì thì Siwon bày ra bộ mặt vô cảm giải thích:
– Một kẻ bỗng dưng đem tính mạng mình đi đánh đổi cho sự sống của người khác không phải ngu ngốc là gì?
Người bạn cùng lớp thận trọng nhìn anh rồi hỏi:
– Andrew. Cậu chưa từng yêu ai đúng không?
Năm đó, Siwon là một người luôn sống vì bản thân mình. Với anh, thế giới chính là không có sự nhân từ, bản thân vì muốn tự bảo vệ không ngại làm tổn hại đến kẻ khác. Kẻ mạnh là kẻ ít chịu tổn thương nhất. Chỉ có những tên ngốc mới vì người khác mà trả giá.
*****************
Cả đêm không ngủ, trời vừa sáng Siwon đã mang đầy đủ bằng chứng đến viện kiểm soát. Người công tố viên đầu tiên vừa đến chỗ làm đã thấy người đàn ông mặt mũi hơi phờ phạc nhưng đường nét vẫn cương nghị quả quyết ngồi đợi trên bậc thang, sương đêm từ khi nào đã thấm đẫm làm ướt bờ vai càng làm tăng vẻ quạnh hiu cô độc. Bên người chỉ có một tập hồ sơ, để tránh những cuộc gọi của Ha Eun Gi, anh để điện thoại lại nhà rồi mới rời đi. Căn bản hiện giờ, không ai có thể ngăn cản quyết định của Choi Siwon được nữa.
Công tố viên tiếp nhận hồ sơ của anh, nhanh chóng mở ra xem. Từng trang giấy được lật tỷ lệ thuận với độ nhăn trên trán anh ta.
– Vậy là, cậu đến đây để tự thú? Jo phu nhân đã được bảo lãnh tại ngoại hôm qua, cậu biết chứ?
Siwon gật đầu. Chính anh là người đã cho người liên lạc với công tố viên trưởng để Kyuhyun được nhanh chóng bảo lãnh bà ấy ra ngoài. Đó là việc anh nên làm, …à không, đó là việc anh phải làm.
– Nếu vậy thì cậu chắc cậu cũng biết là mình sẽ bị tạm giam và chấp nhận điều tra từ chúng tôi. Toàn bộ lời khai đã ở đây. Cậu còn muốn nói gì để thanh minh cho hành động của mình không?
Vẫn giữ sự im lặng điềm đạm, Siwon lắc đầu miệng nở nụ cười nhàn nhạt. Người công tố viên lấy làm khó hiểu nhưng không thể lý giải tại sao người có địa vị như anh ta lại chủ động nộp mình, lại còn cung cấp bằng chứng và cho lời khai để tự buộc tội bản thân. Những suy nghĩ của người thuộc giới thượng lưu quả thật là không thể đoán được.
Mọi việc diễn ra thuận lợi, Siwon nhanh chóng được giải ra khỏi phòng thẩm vấn. Những viên chức tại đó đang chuẩn bị đưa anh vào chỗ tạm giam thì từ ngoài cửa, quản gia Kim vội vã chạy vào, thần sắc vô cùng hoảng loạn:
– Thiếu gia…Cậu Kyuhyun…Cậu Kyuhyun bị thương rồi.
Cả người Siwon chấn động. Tin tức vừa truyền tới như tiếng sấm giáng vào tai anh. Ngẩng người nhìn quản gia Kim, một lúc lâu sau anh mới hoàn hồn vươn tay siết chặt vai người kia hỏi dồn, giọng hơi lạc đi:
– Em ấy thế nào rồi? Em ấy đang ở đâu?
Trên áo còn vương vết máu vẫn chưa khô đen thẫm một màu ghê rợn, quản gia Kim ứa nước mắt mếu máo:
– Cậu ấy vì đỡ đạn thay phu nhân nên bị thuộc hạ của Choi Minho bắn vào lưng. Đã vào phòng phẫu thuật rồi nhưng đến giờ vẫn chưa biết tình hình thế nào. Bác sĩ nói chúng ta phải chuẩn bị trường hợp xấu nhất vì cậu ấy mất quá nhiều máu. Tôi đã cố gọi cho cậu nhiều lần nhưng không thể nào liên lạc được nên mới chạy đến đây.
Siwon buông người kia ra, đôi chân như của kẻ mất hết sức lực quỳ trên mặt đất. Những thông tin vừa nghe được vừa không thể tiếp nhận vừa không thể không tiếp nhận. Cuối cùng anh vẫn không thể bảo vệ cậu. Những tưởng nộp mình cho luật pháp để minh oan cho mẹ cậu là cách tốt nhất để cậu nguôi bớt thù hận mà trở lại cuộc sống bình thường. Thế nhưng rốt cuộc vẫn là sai lầm, lẽ ra anh nên ở bên cạnh cậu mới đúng, nếu lúc đó anh ở bên cạnh cậu thì có lẽ việc này đã không xảy ra.
Siwon cắn răng, chồm đến nắm lấy cổ áo của nhân viên quản lý nhà giam:
– Tháo còng cho tôi. Tôi phải nhìn thấy em ấy. – Anh quát lớn- Mau lên.
Những người ở đó thấy trạng thái nghi phạm quá kích động lập tức ùa đến cố sức khống chế anh. Nhưng Siwon hiện tại như một con sư tử vùng vẫy giữa cái bẫy của người thợ săn, đôi mắt đã sớm dại đi:
– Tôi phải đi gặp Kyuhyun. Tôi phải xem em ấy thế nào rồi. Hãy để tôi đi một lần này thôi, chỉ cần em ấy an toàn. Tôi sẽ lập tức quay lại đây, các người muốn giam giữ tôi bao lâu cũng được.
Bọn họ dùng hết sức vất vả cũng không giữ nổi anh. Một người lên tiếng:
– Đó không phải là lý do chính đáng để anh được phép tại ngoại. Hãy đến phòng giam thôi, Choi Siwon. Anh đang phạm tội chống người thi hành công vụ đấy.
Mắt lóe lên một tia sáng, Siwon vùng ra được khỏi vòng vây của những cánh tay đang siết chặt. Anh lao đến vơ lấy bình hoa thủy tinh được đặt trên bàn, không chút do dự đập thẳng vào đầu mình. Vô số đường máu chậm rãi chảy từ chân tóc trườn xuống khóe mắt nhuộm đỏ một bên mắt của Siwon làm anh trông đáng sợ hơn bao giờ hết. Anh cười lạnh nhìn người quản giáo:
– Lý do này đã đủ chính đáng rồi chứ? Bây giờ thì tôi có thể đến bệnh viện được chưa?
Những người ở đó kinh hãi nhìn nhau, vị công tố viên giữ chức vụ cao nhất thở dài khẽ gật đầu. Người này…đã hoàn toàn mất trí rồi.
*********************
Phòng bệnh lạnh lẽo. Chiếc máy theo dõi nhịp tim chậm rãi vang lên từng tiếng một, lặp đi lặp lại một cách nhạt nhẽo. Âm thanh nhẫn nại đó tuy bình thường nghe có vẻ nhàm chán nhưng kỳ thật lại khiến cho người cảm thấy yên lòng mà muốn nghe thêm mãi, bởi nó là minh chứng sống động nhất cho một sự sống nào đó vẫn còn tiếp diễn. Siwon, hai tay bị còng, trên đầu là vết thương với ba mươi sáu mũi khâu đã được băng kín, đang cố đè nén hơi thở của mình thật khẽ như sợ chỉ cần kinh động một chút, âm thanh đó sẽ biến mất và người kia cũng sẽ biến mất khỏi tầm mắt của anh.
Người mà anh nhớ mong đang ở đây, trên chiếc giường phủ drap trắng tinh, Kyuhyun sắc mặt trắng nhợt, đôi môi khô khốc, bàn tay lộ ra ngoài chăn chi chít những chỗ bị tiêm xanh tím một màu nhức mắt. Siwon cố gắng bình ổn tiếng tim đập hỗn loạn của mình bước đến bên giường, chần chừ giây lát rồi đưa hai tay cầm lấy bàn tay của cậu nhấc lên, nhẹ bổng. Anh nhìn cổ tay gầy guộc, trong lòng hung hăng đau đến nghẹn ngào. Ánh mắt dịu dàng, cử chỉ nương nhẹ như đang nâng niu một vật báu vô giá, Siwon ngồi xuống bên giường ngắm nhìn gương mặt cậu, giọng thì thầm:
– Nhóc này. Sao em lại ngủ lâu thế? Siwon hyung sắp bị giải đi đến nhà giam rồi. Em còn không mở mắt ra nhìn anh một chút sao?
Người trên giường vẫn không chút phản ứng, nhưng Siwon không hề phiền lòng, anh tiếp tục độc thoại nhưng nhìn thì giống như cậu vẫn đang lắng nghe vậy:
– Thật ra, từ lần đầu tiên gặp nhau, hyung đã không ghét em rồi. Còn nhớ đó là khi nào không? – Anh bật cười hiền lành – Khi đó trông em rất đáng yêu, bàn chân nhỏ xíu, bàn tay cũng nhỏ xíu, vừa sợ hãi vừa tò mò nhìn quanh quất khắp nhà. Từ nhỏ đến lớn anh chỉ có một mình nên cảm thấy rất cô đơn, rất muốn có người chơi cùng. Dù vậy, anh không thể cho phép mình thích em được, vì mẹ, anh cố gắng tránh khỏi em, cố gắng tỏ ra ghét bỏ em. Nhưng tên ngốc này, lúc đó em cứ như một con chim nhỏ lẽo đẽo theo anh không rời.
Anh muốn đưa tay lên vuốt tóc cậu nhưng đôi tay đã bị còng không làm sao điều khiển như ý được. Anh cười rầu rĩ, ngắm nhìn người kia đến nỗi trong lòng có chút nghi hoặc. Kyuhyun hiện giờ tuy sắc mặt không tốt nhưng thần thái lại an nhiên đến lạ, giống như cậu vừa mệt mỏi thiếp đi, một chốc sau sẽ mau chóng tỉnh dậy và nhìn anh cười như trước đây.
-Kyuhyun, anh biết em cũng không vui khi để cho anh biết được sự thật năm xưa. Nhưng đó không phải là lỗi của ai trong chúng ta cả. Hai chúng ta đều là nạn nhân trong cuộc yêu hận của những người lớn. Vậy nên, chúng ta hãy tha thứ cho nhau lần này được không, Kyuhyunnie? – Đôi mắt anh dịu dàng lướt qua hàng mi cong dài của cậu, rồi lại dời xuống đường sóng mũi cao thanh tú, cuối cùng dừng lại trên đôi môi hơi mỏng đang hơi hé mở. Siwon nhắm mắt lại, anh muốn dùng tâm trí để ghi nhớ những hình ảnh này nhưng vô hình dung lại phát hiện ra nó từ khi nào đã hiện hữu vô cùng rõ ràng, khắc thật sâu thật đậm trong lòng anh từ lâu. Khi cậu cười hàng mi xinh đẹp sẽ nhướng lên làm cho gương mặt có một chút nét tinh nghịch như trẻ nhỏ, khi sợ sệt lại giống như một chú cún ngoan ngoãn làm người khác không đành lòng nổi giận nữa, khi buồn rầu hàng mi vô thức sẽ rũ xuống che đi đôi mắt ướt. Đây là người mà anh muốn đem tất cả những gì mình có ra đánh đổi chỉ cần có thể đem lại được cho cậu sự bình yên .
– Lần tới gặp nhau, anh sẽ xem như chúng ta mới gặp nhau lần đầu tiên, anh sẽ đối xử với em bằng cảm xúc thật sự trong lòng mình. Dù em tỏ vẻ chán ghét anh thì anh vẫn sẽ đi theo em, mặt dày mà ở bên cạnh em. – Ngón tay anh vươn đến cọ vào chóp mũi cậu tinh nghịch. – Vì vậy, hứa với anh, em phải mau chóng khỏe lại, được không?
Siwon cúi thấp người, đôi môi từ từ hạ xuống chạm nhẹ vào trán cậu, mùi hương dịu mát như mùi vị hoa cỏ vừa được cọ rửa sau trận mưa hòa quyện vào hơi thở nóng ấm tỏa vào mặt anh làm lành đi những vết thương khô nứt, một chút tươi mới cùng một chút mị hoặc, mùi vị như trói buộc lòng người vào lòng người, thấm sâu vào từng giọt máu nóng trong cơ thể.
Rời khỏi trán cậu, anh lưu luyến không nỡ rời đi. Bao nhiêu năm qua, cơ thể này đã chịu bao nhiêu vết thương, linh hồn này đã bao nhiêu lần vỡ vụn, anh không tưởng tượng một mình cậu đã chống chọi thế nào. Trước đây, cậu là luôn người luôn lặng lẽ dõi theo anh, chăm sóc anh dù có bị anh làm tổn thương thế nào đi nữa. Cậu sống như chiếc bóng, an ổn lấy niềm vui của kẻ khác làm niềm vui của riêng mình. Nhưng từ giờ, anh sẽ trở thành chiếc bóng của cậu, dõi theo cậu, trông chừng cậu để bù đắp lại những gì đã bỏ lỡ trước kia. Một ngày, một tháng, một năm… vẫn là không đủ, cái anh cần là cả đời này. Chăm sóc cậu, làm cậu vui vẻ hạnh phúc cho dù phải bằng bất cứ cái giá nào đi nữa.
Cái gì gọi là tình yêu: tình yêu chính là sự hy sinh vô điều kiện dành cho người mà mình quan tâm. Trong tình yêu không có sự toan tính thiệt hơn, không có sợ hãi hay e ngại. Tình yêu của Choi Siwon chính là chỉ cần Kyuhyun vui vẻ hạnh phúc thì anh cũng sẽ tự động vui vẻ hạnh phúc.
Chap này…ngọt ngào quá cậu ạ.
Hic hic tớ dùng từ thế cũng chả biết có hợp không nhưng mà thật sự là tuy chap này mở đầu là một sự hỗn loạn, nhưng phần sau khi hai con người này ở cùng một nơi thì lại có cái gì đó yên bình nhẹ nhàng đến khó hiểu. Cảm giác đọc mà cứ thấy từng con chữ nhẹ nhàng lướt qua, từng hình ảnh hiện lên êm ái vô cùng. Hôm nọ tớ nhìn thấy một cái ảnh chụp Super Show mà Won đang ngắm Kyu, ánh mắt và nụ cười dịu dàng đến nao lòng (làm đứa shipper như mình dù biết là ảo tưởng bản thân thôi mà vẫn thấy quá đỗi hy vọng huhu), đọc chap này tớ cứ liên tục nghĩ đến ánh mắt và nụ cười đó thôi.
Siwon đã trưởng thành thật sự trong tình cảm rồi, đúng nghĩa của chữ trưởng thành. Từ một con người lạnh lùng tính toán đến một con người có thể điên dại lên vì một cậu trai khác, vì muốn được thấy mặt cậu trai ấy mà dám thách thức cả chính quyền. Anh giờ đã sẵn sàng thay vị trí cam chịu của Kyu, để có thể đem lại cho cậu thứ hạnh phúc mà cậu thiếu hụt hai mươi ba năm qua.
Và đương nhiên là tớ phải nước mắt ràn rụa mà đội ơn cậu vì chưa tiễn em Kyu hic hic :((
Vẫn còn nhiều uẩn khúc và câu hỏi cần đáp án 😉 tớ hứa sẽ tiếp tục ngoan ngoãn chờ và ủng hộ cậu hết mình hihi.
Ngoài lề tí mà mai có ep mới của Tân Tây Du Ký, háo hức quá cậu ơi. Nhớ cái bản mặt đáng yêu của hắn cả tuần rồi cậu ạ. Tớ xem phần 3 đoạn hắn nói yêu Siri, dòm biểu cảm ghét không chịu được :))
LikeLike
Nếu cậu không bị bệnh tiểu đường thì tớ sẽ cố thêm nhiều mật vào để họ hàng cùng hưởng. Tớ hiểu tâm trạng của một con shipper hóng hint mù mắt vẫn không thấy thỏa mãn. Đành tự tạo hint bằng trí tưởng tượng của mình vậy.
Cơn bão đầu tiên coi như đã qua, nhà cửa hơi sứt mẻ tí thôi chứ cũng còn nguyên. Giờ thì giống như đang ở tâm bão vậy. Hưởng yên bình tí coi như là nghỉ giải lao. “))))) Tớ muốn kết thúc sớm quá cậu ạ. Còn cái luận văn chình ình kia. “((((
LikeLike
Tớ không bị gì hết nên tớ ủng hộ thêm sủng hí hí :)) huhu hóng hint đúng là mỏi mòn, mà giờ lại còn sợ Mã gia đi theo Chang Chuối nữa chứ :(( thấy hai ổng bám nhau quá tớ sợ :((
Ôi luận văn =.= tớ thấy may mắn là đã qua thời phải viết luận rồi, hồi đấy mỗi lần đến giai đoạn cuối là tớ thức đêm thức hôm nốc không biết bao nhiêu cà phê vào người để nặn cho xong bài. Cố lên cậu ơi.
LikeLike
Đúng là rất đau đầu. Thà viết truyện còn thích hơn ấy. :)))))
Chang Chuối cũng là hậu cung của Chộ mà. Chắc là hai ông đồng cảm tương lân thôi. kaka. Cứ cố nghĩ vậy cho nó đỡ hồi hợp cậu ạ.
LikeLike
Mai có tập mới r. keke tớ cũng hóng kinh lắm. Mai sẽ thấy màu xanh đọt chuối huyền thoại của anh. Tớ tò mò cái nhiệm vụ buổi sáng của anh ghê. Mấy ng khác lộ hết r còn anh í vẫn trog vòng bí ẩn.
Mình cảm giác Na PD ưu ái Chộ nhà mình lắm nha. Có vẻ anh í được lòng người lắm.
LikeLike
Tớ cũng hóng quả quần nõn chuối dã man :)) lần đầu tiên thấy Chộ bạo dạn thoát y vậy chứ. Mà đúng là Na PD có vẻ cưng Chộ thiệt chứ, hôm họp báo thấy PD cứ sờ sờ nựng nựng cái miếng carton hình Chộ đó :)) mà thấy ẻm đi đâu cũng được yêu chiều, đọc fan account ở trại huấn luyện mà thấy có vẻ lượng fanboy tăng vụt rồi. Khéo 2 năm xong ẻm về là Mã gia lại có thêm đối thủ :))
LikeLike
Uh! đúng đúng đó! đọc thấy vô trại r mà vẫn còn câu dẫn thêm fanboy, hát quốc ca như hát tình ca. Chỗ thao trường để rèn luyện mà hết người này khen ăn chocolate dễ thương đến trung đội trưởng khen uống sữa nhìn đáng yêu. Anh Ngựa sắp tới sẽ mệt mỏi đây. Tớ mới đọc được cái tin rumor ở trên face có đề là : Siwon đang quen vs Kyuhyun. Eo ôi , dù biết khả này này dường như dưới 1% mà trái tim hủ nữ của tớ cũng rạo rực không yên suốt buổi chiều.
LikeLike
Anh thả thính quá thành công :)) mà kiểu không thả vẫn có quân nhân tự nguyện lao vào. Thấy các anh toàn khen là dễ thương, hát hay, chịu thương chịu khó, thấy tội cho Mã gia quá :)) cứ dính dính với Chang Chuối đi rồi Chộ bị bắt cóc lúc nào ko hay :))
Tớ cũng mới đọc được cái rumor đấyyyyyyy. Trời ơi tớ vật vã cả buổi rồi, đúng là cảm giác ăn rumor mà sống :))
LikeLike
Nói thêm chỗ này. Tớ viết mà thấy đoạn đầu Won cool ngầu dã man. Người có bản lĩnh trong mắt mình không phải là người lúc nào cũng mặt nặng như chì, người toát sát khí. Người có bản lĩnh mà mình nghĩ phải là người dám yêu dám hận, dám làm dám chịu. Như Siwon mấy chap đầu, mình vẫn chưa công nhận anh í là người bản lĩnh. Đến giờ này thì khác, giống như lần đầu thấy anh ấy trưởng thành đến vậy, biết nhu biết cương, biết phải biết trái.
Một lúc nào đó, mình cảm thấy phương pháp yêu của hai cha con nhà họ giống nhau kinh khủng. Ngày xưa, Park Jungsoo cũng vì một người mà sống chết hy sinh cho hạnh phúc của ngta. Chấp nhận luôn cả việc người đó sẽ không bên cạnh mình suốt đời. Giờ đây, mình cảm thấy Siwon đang đi trên cùng con đường đó. Dĩ nhiên sẽ có chút khác biệt..vì anh là main mà. keke
LikeLike
Chính thế ấy. Mấy chap trước tớ cũng chỉ thấy Won như kiểu đại gia mặt lạnh lắm tiền và thông minh, nhưng giờ mới thấy anh thật sự ra dáng một người cương nghị bản lĩnh, biết cách đối mặt với tác động ngoại cảnh và với chính bản thân.
Tớ thấy điểm khác biệt lớn nhất giữa Park Jungsoo và Siwon là cách mà họ chọn hy sinh. Jungsoo hy sinh hạnh phúc của bản thân nhưng cũng đồng thời kéo cả những người vô tội vào che chắn thêm, Siwon hoàn toàn là tự chống đỡ mọi thứ, thậm chí là còn sẵn sàng chịu phần tội của Jungsoo. Mong là anh sẽ nhận được cái kết xứng đáng, cả Kyu của anh nữa ❤
LikeLike
Có hào quang nam chính soi đường dẫn lỗi cho anh. Hy vọng cả hai có thể bình yên sống sót qua cơn bão cuối cùng
Còn Chộ thì chắc nhờ hào quang nữ…à nhầm…nam chính luôn! Hy vọng bảo toàn mạng sống đến phút cuối cùng khi bị dày vò trong tay của một con thích ngược thụ!”))))) Thương ơi là thương.
LikeLiked by 1 person
Khổ cái phần lớn fangirl nào chèo thuyền này cũng thích ngược Kyu hay sao ấy :)) tớ từ khi bắt đầu ship WonKyu là đặc biệt thích fic nào ngược Kyu. Mặc dù ngoài đời nhìn moment thì cứ thấy ẻm kiểu chảnh chảnh cho Mã gia phải chạy dài theo mà cưng nựng ấy :))
LikeLiked by 1 person
Uh! cậu nói tới mới để ý đó. Lúc trước tìm fic đọc toàn tìm mấy fic ngược Kyu. Nhìn mặt người í là muốn hành cho lên bờ xuống ruộng rồi. Coi chảnh chảnh vậy chứ có nhìu moments thấy cũng thuộc dạng mong manh dễ vỡ lắm. Cái clip nằm ngủ trên bàn rồi hoa đào rơi vương tóc và môi ẻm á. Trời ơi, đẹp thanh thoát luôn. Nhờ cái clip đó tớ mới quyết định viết cái fic đầy hoa đào này đấy.
LikeLike
Ôi tớ coi một cái clip mà Kyu hát cùng Ye và Wook ở Sukira, ẻm qua bên chỗ Won lấy mic rồi nhẹ nhàng ngồi gọn vào lòng Won, Won thì cũng lập tức vòng tay ôm ngang eo Kyu, nhìn tự nhiên gì đâu. Mà xong lúc Kyu hát nhìn Won đúng kiểu chìm đắm vào cái giọng ngọt lịm của Kyu ấy. Tớ coi đi coi lại clip đó cả chục lần không chán :))
Cậu có link clip hắn ngủ có hoa đào không tớ xin với!!!
Mà cậu nhắc làm tớ mới lại nhớ đến chi tiết cây hoa đào trong fic, hồi hộp quá vì giấc mơ xấu của Won ở chap 6 đã bắt đầu có chút thành hiện thực rồi :((
LikeLike
Đây này: https://www.facebook.com/1013yearsoflove/videos/1178108398884562/
Cậu xem có vào được không nhé. Tớ vẫn xem được bình thường! 8 giây thần thánh của tớ đấy!:)))
LikeLike
Huhu thì ra cái cảm giác mất hồn vì người đẹp nó là thế này :(( sao con người này có thể đẹp đến kỳ lạ vậy cơ chứ!!! Bảo sao Mã gia và mấy hyung không cưng ẻm nhất nhóm :))
LikeLike
Thấy không? Vì 8 giây đó mà có một con cong lưng ngồi viết fic suốt mấy tháng trời đó. Bàn tay, gương mặt, hoa đào, tư thế…mọi thứ điều hoàn hảo cho một uke dễ cưng nhất trên đời. Chỉ cần thay em bánh bèo đó thành Anh Ngựa với ánh mắt thâm tình thôi là tớ bể tim.
Tớ sẽ tìm mọi cách để đem cái khoảnh khắc này vào fic, bằng mọi giá!
:))))
LikeLike
mà page WonKyu này dạo này thấy không update gì nữa buồn quá 😦 thiệt sự là nếu mà không tìm ra fic của cậu thì tớ còn tưởng là thuyền này lật đến nơi rồi ý 😦
LikeLike
Tớ nghĩ chắc cũng còn. Tuy không nhiều như xưa nhưng kiểu ngầm ý. Tại dạo này mấy anh đâu còn hoạt động chung nhiều nữa thì lấy đâu ra nhiệt huyết để ship!:)))))))) Rải rác khắp nơi, nhưng chắc cũng còn kha khá à!
LikeLike
Tội mấy đứa shipper sinh sau đẻ muộn như mình!. Lúc tớ bắt đầu ship 2 anh thì mọi người đã nguội mất rồi!:(
LikeLike
Tớ bắt đầu ship hai anh từ sau Super Show 3 ở VN ý, hồi đấy tớ cũng tìm được vài author năng nổ lắm, nhưng được đâu khoảng nửa năm gì đấy là tự nhiên bắt đầu nguội và rơi rụng dần, người thì bỏ hoang blog, người thì đóng blog luôn, buồn vô hạn :(( giờ lại phải chờ 2 năm nữa mới được tái hợp hic hic.
LikeLike
chờ chị dài cổ rồi chị ơi
LikeLike
Tối nay c mới up chap mới nên chắc sáng mai e hãy quay lại xem nhé. “))))
LikeLike
Huhu cậu ơi cậu có link xem Tân Tây Du Ký ko cho tớ xin với? Mấy hôm rồi tớ xem ở trang http://hphim.net/xem-phim-tan-tay-du-ky-4/89384-5126.html mà tự nhiên hôm nay mò vào coi đã có ep 3 chưa thì lại thấy website not support chả hiểu sao :((
LikeLike
Tớ cũng xem trang ấy đấy. Canh nãy h mà chưa thấy tập 3. Tuy vậy, tớ vẫn truy cập được bình thường mà nhỉ. hoặc cậu vào trang kphim.info xem sao. Trang ấy có điều up hơi chậm hoy à.
LikeLike
chắc tớ cứ đợi tiếp coi sao vậy. Hóng cái quần nõn chuối của ảnh quá chừng chừng ❤
LikeLike
Bồ đã xem được tập 3 chưa! Trên youtube có r mà âm thanh vs hình ảnh k tốt lắm nha! https://www.youtube.com/watch?v=8BE6lWIS0Ms
Muốn coi rõ có mấy cái clip nhà đài cắt ra để giới thiệu í! Tập này dễ thương cực luôn!
LikeLike
hihi yêu cậu quá ❤ mà chưa có vietsub nhỉ, chắc phải đợi mấy hôm nữa. Giờ tớ cứ xem chay tạm cho vui đã hihi.
LikeLike
Cám ơn cậu nhiều lắm ❤ mới vô thấy cái dáng nằm của anh Chộ là đã thấy cưng rồi, chết mất :))
LikeLike
Coi đoạn giới thiệu tập 4, lúc Hodong nắm tay anh í nói j đó. Trùi ui cái biểu cảm khuôn mặt….tui đi chết đây.
Tập này thời lượng lên hình nhìu khiếp !
LikeLike
Đúng rồi đúng rồi :)) cái mặt đó yêu tưởng chết luôn. Rồi nhìn cái tướng ẻm cuộn tròn trên ghế sopha nữa :(( Mã gia mà có ở đấy thì dám là lao vào ôm chọc ẻm lắm àh (uầy tớ tưởng tượng thôi mà muốn bể tim rồi haha). Cả cái lúc lội xuống biển làm trò con bò nữa :)) trời ơi sao mà cái con người này dễ cưng vậy hả trời!!!
LikeLike